Báo VietNamNet xin giới thiệu bài văn khấn cúng tổ tiên ngày mùng 1 Tết, trích theo “Văn khấn cổ truyền Việt Nam” - NXB Văn hóa Thông tin:
Con lạy chín phương trời, mười phương chư Phật, chư Phật mười phương.
Con kính lạy Đức Đương Lai Hạ Sanh Di Lặc Tôn Phật.
Con kính lạy các cụ Tổ khảo, Tổ tỷ, bá thúc huynh đệ, đường thượng tiên linh và các hương hồn nội tộc, ngoại tộc.
Hôm nay là ngày mùng 1, tháng Giêng, năm Nhâm Dần.
Chúng con là: … hiện cư ngụ tại: ...
Nay theo tuế luật, âm dương vận hành tới tuần Nguyên đán, mùng một đầu xuân, đón mừng năm mới.
Con cháu tưởng niệm ân đức tổ tiên như trời cao biển rộng, khôn đem tấc cỏ báo đáp ba xuân.
Chúng con cùng toàn thể con cháu trong nhà sửa sang lễ vật, oản quả hương hoa kính dâng trước án.
Kính mời các cụ Cao tằng Tổ khảo, Cao tằng Tổ tỷ, bá thúc đệ huynh, cô dì tỷ muội, nam nữ tử tôn nội ngoại, cúi xin thương xót con cháu, linh thiêng giáng về linh sàng, phù hộ độ trì con cháu, năm mới an khang, mọi bề thuận lợi, sự nghiệp hanh thông, bốn mùa không hạn ách nào xâm hại, tám tiết có điềm lành tiếp ứng.
Tín chủ chúng con đồng tâm kính mời các vị vong linh, tiền chủ, hậu chủ ở trong đất này cùng về hâm hưởng, phù hộ cho chúng con được bách sự như ý, vạn sự cát tường.
Chúng con lễ bạc tâm thành, trước án kính lễ, cúi xin chứng giám phù hộ độ trì.
Nam mô A-Di-Đà Phật (3 lần, 3 lạy).
Đăng Dương
Mâm cỗ cúng Rằm tháng 7 theo gợi ý của chuyên giaNghệ nhân Ánh Tuyết cho rằng, khi làm mâm cơm cúng Rằm tháng 7, các gia đình có thể chọn thực phẩm theo mùa, chế biến món ăn phù hợp khẩu vị, tránh lãng phí." alt="Bài cúng mùng 1" />Bài cúng mùng 1
Ông bà tôi lúc còn bên nhau. Cả hai là niềm vui và lẽ sống của nhau.
Thậm chí, khi già, phải vào bệnh viện trị bệnh, bà cũng đòi nhanh về với ông. Sau này, khi lẫn, bà quên hết mọi thứ, quên cả tên con cháu. Người duy nhất bà nhớ được là ông.
Ông thì khác. Dẫu yêu thương bà hết mực nhưng ông luôn cố giấu tình cảm ấy trong lòng. Thi thoảng, ông vẫn hay lạnh lùng rồi mắng yêu bà.
Thế nhưng những lúc bà ốm đau, ông lại phiền muộn, rơi nước mắt vì lo lắng. Mỗi lần như thế, ông thường động viên: “Cố lên mà sống cho có bà có ông, bà nhé”. Vừa nói, ông vừa rơi nước mắt khiến ai thấy cũng thương.
Đi đâu về, ông cũng cố gắng mua cho bà món quà gì đó, đôi khi chỉ giản đơn là tấm vải, cây lược, món ăn bà thích... Khi phải vào bệnh viện chữa bệnh, ông cũng lo bà không ai trông nom rồi luôn miệng hỏi thăm.
“Người đi không khổ bằng người ở lại”
Thương vợ , suốt chừng ấy năm, ông nấu ăn, giặt giũ và chăm sóc bà còn hơn chăm lo cho bản thân mình. Có lẽ vì thế mà khi bà bệnh, nằm viện, chỉ có ông khuyên, đưa thuốc, đút cơm, bà mới chịu ăn, chịu uống.
Tôi nhớ lần bà bệnh nặng trước khi từ giã cõi đời. Bà cứ từ chối thuốc, không chịu cho bác sĩ tiêm, thậm chí gạt máy thở ra. Chỉ khi chúng tôi nói: “Bà phải uống thuốc cho khoẻ để về với ông” bà mới đồng ý. Thế mới thấy, bà thương yêu ông đến chừng nào.
Thế rồi bà cũng ra đi, bỏ lại ông một mình. Những năm cuối đời, bà đau bệnh suốt. Và, ông luôn là người ở cạnh bên bà. Ngày bà ra đi, con cháu không ai kịp giã từ, chỉ có ông bên cạnh, được nói lời tạm biệt với bà.
Ông bà trong dịp mừng thọ của mình.
Được tin, tôi từ Hà Nội về quê trong nỗi đau vô hạn. Về đến nhà, tôi vào phòng bà. Đến lúc này, tôi còn không tin bà đã ra đi. Tôi nhìn mặt bà lần cuối. Nỗi đau mất người thân bóp ngẹt tim tôi khiến tôi ước mình có thể ngất đi ngay lúc ấy.
Tôi sang phòng tìm ông. Ông ôm chầm lấy tôi bằng đôi tay run run, đôi chân đứng không vững. Rồi ông òa khóc, nói: “Bà mất bà rồi cháu ạ”.
Tôi đã cố kìm nén nỗi đau, cố không khóc để ông bớt buồn. Nhưng khi nghe câu nói ấy của ông, nỗi đau trong tôi bung vỡ. Hai ông cháu ôm nhau khóc òa.
Ngày gia đình tiễn đưa bà, ông nhốt mình trong nhà và khóc như một đứa trẻ. Tôi chưa bao giờ thấy ông đau đớn, khóc nhiều đến thế. Ông từ chối ra ngoài, ông nhất quyết không đưa tiễn.
Tôi hỏi, ông nói rằng, người đi không khổ bằng người ở lại nên ông không muốn chia tay bà. Thương tiếc bà, ông không ăn uống, ngủ nghỉ suốt mấy ngày liền. Ông khóc nhiều đến khản cổ, mất cả tiếng.
Sau khi bà ra đi, ông lủi thủi một mình. Ông trầm lắng, ít cười nói. Mỗi lần lên phòng thờ, ông vẫn thường nhìn lên di ảnh của bà rồi khóc và nói: “Nhớ lắm, thương lắm nhưng bất lực bà ơi! Sao người đi không phải là tôi”.
Ở bên nhau tận 70 năm nhưng ông bà yêu nhau trọn vẹn đến những phút giây cuối cùng của đời người. Niềm vui của ông bà không phải là vật chất mà đơn giản là được bên nhau, cùng nhau nhìn con cái lớn lên và cùng nhau già đi.
Tình yêu, hôn nhân của ông bà tồn tại, phát triển theo quan điểm “hỏng thì tìm cách sửa, sai thì làm lại”. Thế nên, suốt 70 năm, mối tình ấy vẫn sâu đậm và khiến chúng tôi cảm phục, noi theo.
Đào Thị Linh
Chuyện tình 'trọn kiếp chỉ yêu một người' của vợ chồng xứ Huế
Đọc những lá thư tình ba gửi cho mẹ, tôi ngỡ ngàng trước chuyện tình siêu lãng mạn của hai người. Tình yêu ấy khiến tôi tin rằng trên đời có chuyện trọn kiếp chỉ yêu một người.
" alt="Cụ ông 70 năm nấu ăn, giặt giũ cho vợ: Giá mà người chết trước là tôi" />
...[详细]
Hình ảnh chụp sọ bé N.A cho thấy có những vật cản quang giống đinh gỗ trong hộp sọ.
Trước đó, thông tin bé N.A – người sống cùng mẹ là chị L. và người tình của mẹ là anh H. – nghi bị bạo hành dã man, gây xôn xao dư luận 2 ngày qua. Theo nguồn tin của báo Thanh Niên, anh H. là nghi phạm găm 9 vật cứng vào sọ bé N.A. Sự việc đang được bàn giao cho Phòng Cảnh sát hình sự Công an TP. Hà Nội điều tra, làm rõ.
Ngày 19/1, ông Đỗ Hữu Chức, 68 tuổi – ông nội bé N.A cho biết, con trai ông và chị L. kết hôn từ năm 2012 và ly hôn hồi tháng 6/2021. Từ khi chị L. đưa con út là bé N.A rời khỏi nhà đến nay đã 4 lần cô bé phải nhập viện: một lần do ngộ độc thuốc trừ sâu, một lần do nuốt phải đinh, một lần gãy tay phải bó bột và một lần trong mũi có cục kẹo rất to. Đến lần này khi thấy tính mạng của cháu nội mình bị đe doạ, ông Chức đã gọi điện “cầu cứu” Tổng đài quốc gia bảo vệ trẻ em 111, nhờ giúp đỡ, vào cuộc làm rõ nguyên nhân các vụ tai nạn.
Người đàn ông 68 tuổi cũng cho biết, trong những lần N.A nhập viện, ông có nghi ngờ về cách dạy con của con dâu cũ và đã khuyên bảo chị rất nhiều nhưng chị bỏ ngoài tai. Trong tất cả những lần bé N.A phải đi cấp cứu, lần nào chị L. cũng nói quanh co khi nhà nội hỏi nguyên nhân. Bác dâu của bé N.A cho biết: “Lần nào cháu đi cấp cứu về mẹ cháu cũng phân trần rằng hôm trước thấy con bị ốm rồi. Lần bé uống thuốc sâu thì thanh minh, sau khi cháu đi nhà trẻ về đột nhiên thấy con nôn ra mùi xăng”.
Bé N.A đang được điều trị ở Bệnh viện Xanh Pôn (Hà Nội). Ảnh: M.N
Ông Chức cũng chia sẻ, trước khi vợ chồng chị L. ly hôn, hai anh chị sống chung với nhau không có mâu thuẫn gì lớn. Nhưng hồi đầu năm 2021, chị L. từng bỏ nhà đi cả tháng trời, không nói gì với ai. Gia đình ông đã phải đi tìm và khuyên chị về nhà với con cái.
Trước đó, chị L. đưa bé N.A vào Bệnh viện Đa khoa huyện Thạch Thất trong tình trạng hôn mê, co giật. Hình ảnh chụp sọ cho thấy có vật cản quang trên hộp sọ, giống như đinh gỗ. Chẩn đoán sơ bộ xác định bệnh nhi hôn mê, nghi viêm màng não. Tình trạng của em bé rất nặng, tỷ lệ tử vong cao.
Sau khi bệnh nhi nhập viện khoảng 1 giờ, Bệnh viện Đa khoa huyện Thạch Thất đã chuyển bệnh nhi lên Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn để điều trị. Các bác sĩ cho biết tình hình của cháu rất nặng, tiên lượng xấu.
Nguyễn Thảo
Ai đã găm đinh vào đầu em bé 3 tuổi?
Tại sao cháu bé mới 3 tuổi lại bị 9 cái đinh găm vào đầu? Ai đã găm và găm với mục đích gì?
" alt="Gia cảnh người tình của mẹ bé gái 3 tuổi bị bạo hành ở Thạch Thất" />
...[详细]